Rồi ông được Cụ Hồ biệt phái vào Nam; sự hi sinh bí mật trên đường trở ra Bắc
Rồi câu chuyện Công nữ triều Nguyễn mở cõi biểu lộ khả năng viết bút ký khảo cứu về lịch sử tài ba khi tác giả đưa ra ánh sáng công lao và sự nghiệp của một trang nữ lưu đã góp phần to lớn vào công cuộc mở rộng bờ cõi, mà bấy lâu nay vẫn bị khuất chìm trong mớ thư tịch cổ.Trong thảy các bài viết, tác giả không chỉ nhằm phô diễn vẻ đẹp của văn hóa dân tộc, từ lời ăn ngôn ngữ đến giọng hát, tiếng đàn trong các làn điệu dân ca, trong nếp sống bình thường cũng như trong hội hè, đình đám, nghi lễ phong tục, kể cả sự tham dự của văn hóa vào lịch sử dựng nước và giữ nước.
Đâu đây ta còn nghe như tác giả nén giấu một tiếng thở dài, niềm tiếc nuối pha lẫn xót xa rằng thuần phong mỹ tục cứ dần dần đội nón ra đi, và thế chân vào đó là những hủ tục mới và cả sự lấn sân của dòng văn hóa ngoại lai. Trong nhiều trang viết, tác giả đã dóng lên tiếng chuông cảnh tỉnh về sự xuống cấp của nền văn hóa nước nhà, nếu không cứu vãn kịp thời, hậu quả sẽ khôn lường.
Với nhà văn Hoàng Quốc Hải, "lạ thường bóng giai nhân” của Cao Minh quyến rũ ở chỗ tác giả đã hóa thân vào các hội hè, hóa thân vào các nhân vật lịch sử, danh nhân văn hóa trên khắp mọi miền của tổ quốc, như Hội Lim với tiếng hát hấp dẫn hồn người của các liền anh liền chị xứ Kinh Bắc, như cảnh đẹp Sa Pa, như nhị nữ Trưng Vương, kỳ tích thành Nhà Hồ…Tác giả miêu tả vẻ đẹp hùng vĩ và anh tài của người dân Việt đã dựng được một tòa thành kỳ vĩ chỉ trong ba năm trời, và nó được UNESCO xếp hạng di sản văn hóa vật thể thế giới.
Bởi nói cho cùng, dù kinh tế, chính trị hay lĩnh vực gì đi nữa thì văn hóa vẫn là hồn cốt của một dân tộc. Theo nhà văn Hoàng Quốc Hải, từng trang viết của Cao Minh đều mang ý thức gạn đục khơi trong, để chắt lọc ra một cái gì đó mang hồn cốt văn hóa Việt, con người Việt. Tác giả không ngại đi vào góc khuất của các vĩ nhân, cuộc đời hoạt động cách mệnh của vị tướng tài hoa Nguyễn Bình được trình diễn.
# Từ khi ông là đảng viên Quốc dân Đảng đến khi chuyển hướng sang hàng ngũ những người cách mạng theo Đảng Cộng sản. Có thể nói đây là một Huyền Trân công chúa thứ hai của Đại Việt.
Từng là người lính giải phóng quân, rồi theo quả báo, Cao Minh còn được bạn đọc biết đến với những bút ký văn học về Thăng Long – Hà Nội với: Sớm xuân Hà thành, Làng lụa Vạn Phúc, Xích lô lọng vàng – một nét Hà Nội, Đêm Hà Nội, Giao thừa Hồ Gươm, Thăng Long Trong Lòng dân, Giao thừa hồ Gươm…và ẩn trong mỗi câu chữ là sự xót xa bởi vẻ đẹp đó đang mất dần.
Và anh còn tranh thủ khẩn hoang tối đa những người mà trong họ còn ẩn chứa tiềm tàng tinh hoa văn hóa, tựa như một cuốn tự điển sống, như trường hợp nhà văn Tô Hoài. Điều đáng quý là cuốn sách chỉ dành riêng cho những bạn đọc khó tính khó nết, bởi chính họ mới tìm thấy những giá trị trong mỗi trang viết. Bìa bút ký "lạ thường bóng giai nhân” Có lẽ, cũng tại thuộc lớp người xưa cũ nên nhà báo Cao Minh thích quan niệm "hữu xạ thiên nhiên hương”.
Phương Đông. Nhưng có thể thấy sự dị biệt, trong khi các cuốn sách cứ rình rang ra mắt, rồi ngay sau đó "im thin thít và lặn mất tăm”, thì "lạ thường bóng giai nhân” thầm lặng, lặng lẽ nhưng trong vài tháng qua số lượng in lần đầu đã bán hết.
Chính do vậy, bút ký "lạ thường bóng giai nhân” của anh không gây đình đám trước khi phát hành như đa số các cuốn sách hiện.